……………………………
-Dũng! Dũng!! Trời ơi...Ai lại đánh Dũng ra nông nổi này...
-Quỳnh.....
-Dũng xin...Dũng xin lỗi...
-Để Quỳnh đưa Dũng tới bệnh viện. Aaaaa!!! Nặng quá....Có ai không??? Cứu!!! Cứu với!!!
……………………………
-Tú dẹo...Liệu Hoa có tin tưởng, cho tui theo giúp đưa vụ án ra ánh sáng không?
-Tính má Hoa nhạy lắm. Lại hay suy nghĩ nhiều...Tui e là khó.
-Vậy giờ làm cách nào để tiếp cận Hoa?
-Ưm....Phải giả vờ nói, tui và bà từng học chung! Bà chỉ là người hâm mộ Nghi. Như vậy, Hoa sẽ có niềm tin vào bà hơn. Chứ nó mà biết, trong quá khứ, bà, Dũng và Nghi. Từng mâu thuẫn nhiều tới vậy, chắc...nó còn tưởng mấy người thuộc phe Thanh Nhã...tiếp cận với ý xấu...
…………………………
Tác phẩm bạn đang đọc được viết bởi tác giả Phạm Đào Hoa(facebook . com/huynhdaohoapham).
Một ngày mới lại bắt đầu. Sau khi sửa soạn xong, tao ngồi vào bàn, ăn sáng cùng bố mẹ.
-Dạo này nhìn con ốm hơn trước đó Hoa! Ăn nhiều vào.
-Dạ...Bố lại sắp đi công tác ạ?
-Ừ. Gần tết nên việc làm không xuể...
-À Mẹ ơi! Con muốn hỏi mẹ cái này! Con có phải người bình thường không ạ?
-Haha! Tất nhiên không. Con là con gái cưng của mẹ.
-Trời...Ý của con. Đó là. Con phải Bách Hoa Tiên Tử tái sinh không? Hay con là thứ gì khác, ghê gớm hơn nữa?
-Haha. Bây giờ mà con còn tin mấy chuyện ấy nữa hả? Hồi đấy mẹ con mình đi xem bói. Ông thầy nói như vậy thôi, còn con là gì, ai mà biết. Hay là...con lại vướng vào chuyện tâm linh gì nữa? Mẹ cấm nha Hoa! Lo học hành đi!
-Đâu có gì đâu...Con hỏi chơi thôi mà...
Lát sau, thằng dân quân đã đến trước cửa. Chào bố mẹ, tao xách balô leo lên xe.
-Bác Hoa nghĩ ra cách chưa? Em nôn nóng lắm rồi bác ạ. Em như con cáo, Quỳnh thì như chùm nho xanh. Quỳnh còn trẻ và còn đẹp. Em thèm Quỳnh quá hehe.
-Mày học mấy thứ sến sẫm ấy từ đâu vậy? Đừng chọc tao nóng. Tao đang cảm thấy tràn đầy sức mạnh siêu nhiên!
-Hả? Bác Hoa nói gì ghê vậy? Đừng nói mới sáng mà bác Hoa hút cần nha!?
-Không được vô lễ! Tao là phù thủy đó!
-Ghê ghê! Vậy thì cho em xin con số đi. Vã lắm rồi.
……………………………………
Giờ ra chơi, tao một mình đến nhà vệ sinh khu D. Trên tay tao là cành hoa, lòng tràn đầy hy vọng. Tao đặt cành hoa lên bồn nước. Miệng lẩm nhẩm : “Chị Trúc Loan ơi, em tặng quà cho chị nè. Tối nay nhớ báo mộng cho em nha. Em mong tin từ chị lắm!”
Dứt câu. Một làn gió lành lạnh thổi ngang qua người tao. Da gà nổi hết lên. Cảm thấy sờ sợ, tao vội chạy ra ngoài.
Đúng là thế giới âm và loài người quá cách biệt. Mặc dù Trúc Loan chưa làm gì tao cả, nhưng tao luôn có cảm giác, mình và Trúc Loan không thể có một mối quan hệ, như giữa con người với con người...có lẽ vì
....Cô ấy là quỷ..
…………………..…
Buổi chiều, tao, Quỳnh và Tú dẹo ngồi ăn súp cua. Lát nữa lại phải học luyện thi đến tối. Đúng là mệt và chán kinh khủng.
-Má Hoa có kế hoạch gì mới chưa?
Tao đặt ly súp xuống.
-Chắc là sắp rồi. Ê Quỳnh! Quỳnh biết cách phá trấn yểm Nguyền Rủa Học Thuật không?
-Phá trấn á? Để làm gì? Quỳnh nghĩ là không nên...Những con quỷ trong trường thoát ra hết, sẽ gây ra đại họa đó!
-Nhưng chúng ta chẳng còn cách nào cả...
Quỳnh thở dài...
-Quỳnh chỉ đọc sơ sơ về thuật ấy. Nghi thức phá ấn thế nào, không được đề cập rõ ràng. Người ta từng nói, đừng nên giao ước với quỷ, bọn chúng chẳng đáng tin...
-Chời ơi! Chời ơi! Hai má nói chuyện nghe ghê quá. Làm như phim vậy đó. Í hí hí.
-Mày không tin à?
-Tất nhiên. Chừng nào thấy tui mới tin.
Tao nhìn những tia nắng chiều cam cam, hàng cây già đổ bóng xuống sân trường. Lòng tao chứa đầy tâm sự. Có lẽ không nên nói ra quá nhiều thứ cho mọi người, khi mình vẫn chưa rõ ràng. Nếu hai người bạn này không giúp, có thể, tao sẽ hành động một mình...
…………………………
Tối hôm ấy, sau khi tắm xong. Tao ngồi vào bàn học. Lật từng trang sách của quyển Thuật Trừ Tà.
Đúng như tao nghĩ, quyển sách có nói về The academic sacrament.
Phần đầu, nó đề cập đến lịch sử của thuật. Khá giống với những gì Quỳnh đã kể. Phần sau, nó nói rất chi tiết về cách thiết lập thuật.
Và phần cuối, cũng chính là phần tao mong đợi nhất. Cách hủy bỏ thuật, hay cách phá trấn yểm.
-Nếu bạn tạo ra Nguyền Rủa Học Thuật. Bạn có thể dễ dàng ngưng nó. Hãy dùng máu của bạn, tưới lên “hộp nghi thức” ở phòng “thiết lập trung tâm” đặt tại tháp chuông.
Chà! Có khá nhiều thuật ngữ kỳ lạ, dịch ra tiếng Việt. Tao vẫn chẳng thể hiểu đó là gì. Nhưng không sao, hy vọng tao sẽ thấy được mấy thứ này ngoài đời, để áp dụng tốt những thuật mà sách hướng dẫn.
-Mặc khác. Nếu bạn không phải người đặt Nguyền Rủa Học Thuật. Mọi thứ sẽ trở nên rất khó khăn cho bạn. Nhớ rằng, chỉ nên phá ấn, khi đã giao ước với quỷ thành công, giao ước đó phải mang lại sự an toàn tuyệt đối.
-Đầu tiên, bạn cần có 5 người. Am hiểu khoa học, đủ sức để giải những câu đố. Nhóm trưởng, phải tường tận pháp thuật hoặc biết cách liên lạc với quỷ. Sau đó, hãy dùng “bùn nghĩa địa”(Đề cập ở trang 290). Vẽ lên tấm bia trên hộp nghi thức, theo hình ngôi sao năm cánh. Đặt 5 “ngọn nến trắng gọi hồn”(Đề cập ở trang 318) ở mỗi đỉnh của ngôi sao.
-Các bước chuẩn bị, gần như hoàn tất. Tiếp đến, 5 người ngồi vào 5 vị trí gần đỉnh ngôi sao. Nhóm trưởng, có nhiệm vụ đốt nến. Và đọc lệnh, mở lối vào kết giới trấn yểm. “Nhân danh phù thủy của phái Witch. Gió, Cây, Nước, Lửa và Đất. Độc dược, nguyền rủa, cái chết. Ta ra lệnh cho nghi thức tiến hành.”
-Sau thần chú. Linh hồn của 5 người tham gia phá trấn, sẽ chính thức thoát ra ngoài. Tiến vào “kết giới”, giải các câu đố đã được ấn định. Cần phải lưu ý, 5 người có thể tan hồn phách bất cứ lúc nào, nếu các bạn giải sai câu đố. Và khi những ngọn nến cháy hết, vẫn chưa giải xong tất cả. Chính 5 bạn, sẽ bị giam giữ vào Nguyền Rủa Học Thuật, thay thế những con quỷ...mãi mãi.
……………………………
Tao rùng mình, nguy hiểm. Thực sự việc phá trấn quá nguy hiểm. Dù giải được hay không được. Trúc Loan đều có thể thoát ra?
Tao ngồi suy nghĩ, nên thử hay không nhỉ? Sẽ khó khăn lắm đây, vì nếu muốn thực hiện, cần phải có sự giúp sức, đâu thể hành động một mình...liệu Quỳnh, Thiện, Tú dẹo hay ai đó nữa...có chịu giúp mình hay không...Ôi..thật mệt mỏi...
Tao chìm vào giấc ngủ lúc nào chẳng hay...
……………………………………
-Em chỉ mong...chị đừng gạt em...
Trúc Loan cầm nhành hoa trên tay. Tao có thể nghe tiếng cô ấy cười trong bóng tối.
-Năng lực phù thủy tỏa ra quanh em, rất mạnh. Chị thật lòng hay xảo trá. Em sẽ tự nhìn ra.
-Haizz...Tâm nguyện của em...Chỉ duy nhất một điều. Mang vụ án ra ánh sáng và rửa hận cho Nghi. Em không thể nhìn bọn Thanh Nhã, sống vui vẻ và hạnh phúc mỗi ngày, trên nỗi đau của người khác!
-Chị biết. Chị cũng chết vì lẽ ấy. Nên chị rất hiểu. Và chị cũng rất căm thù những kẻ như Thanh Nhã.
-Rồi...chị sẽ làm gì? Khi chị thoát ra ngoài? Nói em nghe được không?
Trúc Loan đứng dậy, cô ấy từ từ bước ra xa.
-Giao ước và hiện thực là hai con đường khác nhau. Em tin chị, thì chúng ta cùng giao ước. Dìm xác những kẻ hại Văn Nghi xuống địa ngục. Còn em không tin, thì nhìn nỗi oan của Nghi, dần mờ theo tháng năm.
-Em...em...Em có một thỉnh cầu...
-?
-Nếu, giải thuật thất bại..Chị hãy cứu những người bạn em ra cùng chị. Để em một mình ở lại thế chỗ. Và...hãy giúp em trừng trị Thanh Nhã, chị nhé...
Trúc Loan xoay hẳn người lại...
-Tình bạn của em. Chị chưa bao giờ được thấy. Giá như, được làm bạn với em, làm bạn với một đứa ngu xuẩn.
-Em biết, mình ngu xuẩn. Chị có thể mắng em! Nhưng chị giúp em những điều đấy, có được không???
-Nó hơi ngoài khả năng của chị, cũng như “điều lệ” Nguyền Rủa Học Thuật. Nhưng, chị sẽ giúp em. Giao ước?
-Ưmmm...Hm...Được! Em giao ước với chị!
Lập tức. Trúc Loan đưa tay ra, chỉa về phía tao. Như muốn móc ngoéo.
Tao cũng đồng thuận, làm động tác theo như chị ấy.
Bỗng, bàn tay tao lạnh ngắt, có chút đau đớn khiến tao rụt lại.
Móng trên ngón út của tao lúc này, dần trở thành một màu đen xì...
-Gặp lại em, vào đêm trăng tà. Nơi tháp chuông....Đào Hoa..
………………………………
Vì lý do bận công việc và tình trạng mắt. Nên phần này hơi ngắn. Tuy vậy, phần này đã kết thúc đúng với nội dung của nó, để mở ra sự ly kỳ thực sự cho các tập sau. Mong đọc giả cảm thông, bình luận về nội dung và đừng chê ngắn dài. Cảm ơn độc giả 🌺
-Dũng! Dũng!! Trời ơi...Ai lại đánh Dũng ra nông nổi này...
-Quỳnh.....
-Dũng xin...Dũng xin lỗi...
-Để Quỳnh đưa Dũng tới bệnh viện. Aaaaa!!! Nặng quá....Có ai không??? Cứu!!! Cứu với!!!
……………………………
-Tú dẹo...Liệu Hoa có tin tưởng, cho tui theo giúp đưa vụ án ra ánh sáng không?
-Tính má Hoa nhạy lắm. Lại hay suy nghĩ nhiều...Tui e là khó.
-Vậy giờ làm cách nào để tiếp cận Hoa?
-Ưm....Phải giả vờ nói, tui và bà từng học chung! Bà chỉ là người hâm mộ Nghi. Như vậy, Hoa sẽ có niềm tin vào bà hơn. Chứ nó mà biết, trong quá khứ, bà, Dũng và Nghi. Từng mâu thuẫn nhiều tới vậy, chắc...nó còn tưởng mấy người thuộc phe Thanh Nhã...tiếp cận với ý xấu...
…………………………
Tác phẩm bạn đang đọc được viết bởi tác giả Phạm Đào Hoa(facebook . com/huynhdaohoapham).
Một ngày mới lại bắt đầu. Sau khi sửa soạn xong, tao ngồi vào bàn, ăn sáng cùng bố mẹ.
-Dạo này nhìn con ốm hơn trước đó Hoa! Ăn nhiều vào.
-Dạ...Bố lại sắp đi công tác ạ?
-Ừ. Gần tết nên việc làm không xuể...
-À Mẹ ơi! Con muốn hỏi mẹ cái này! Con có phải người bình thường không ạ?
-Haha! Tất nhiên không. Con là con gái cưng của mẹ.
-Trời...Ý của con. Đó là. Con phải Bách Hoa Tiên Tử tái sinh không? Hay con là thứ gì khác, ghê gớm hơn nữa?
-Haha. Bây giờ mà con còn tin mấy chuyện ấy nữa hả? Hồi đấy mẹ con mình đi xem bói. Ông thầy nói như vậy thôi, còn con là gì, ai mà biết. Hay là...con lại vướng vào chuyện tâm linh gì nữa? Mẹ cấm nha Hoa! Lo học hành đi!
-Đâu có gì đâu...Con hỏi chơi thôi mà...
Lát sau, thằng dân quân đã đến trước cửa. Chào bố mẹ, tao xách balô leo lên xe.
-Bác Hoa nghĩ ra cách chưa? Em nôn nóng lắm rồi bác ạ. Em như con cáo, Quỳnh thì như chùm nho xanh. Quỳnh còn trẻ và còn đẹp. Em thèm Quỳnh quá hehe.
-Mày học mấy thứ sến sẫm ấy từ đâu vậy? Đừng chọc tao nóng. Tao đang cảm thấy tràn đầy sức mạnh siêu nhiên!
-Hả? Bác Hoa nói gì ghê vậy? Đừng nói mới sáng mà bác Hoa hút cần nha!?
-Không được vô lễ! Tao là phù thủy đó!
-Ghê ghê! Vậy thì cho em xin con số đi. Vã lắm rồi.
……………………………………
Giờ ra chơi, tao một mình đến nhà vệ sinh khu D. Trên tay tao là cành hoa, lòng tràn đầy hy vọng. Tao đặt cành hoa lên bồn nước. Miệng lẩm nhẩm : “Chị Trúc Loan ơi, em tặng quà cho chị nè. Tối nay nhớ báo mộng cho em nha. Em mong tin từ chị lắm!”
Dứt câu. Một làn gió lành lạnh thổi ngang qua người tao. Da gà nổi hết lên. Cảm thấy sờ sợ, tao vội chạy ra ngoài.
Đúng là thế giới âm và loài người quá cách biệt. Mặc dù Trúc Loan chưa làm gì tao cả, nhưng tao luôn có cảm giác, mình và Trúc Loan không thể có một mối quan hệ, như giữa con người với con người...có lẽ vì
....Cô ấy là quỷ..
…………………..…
Buổi chiều, tao, Quỳnh và Tú dẹo ngồi ăn súp cua. Lát nữa lại phải học luyện thi đến tối. Đúng là mệt và chán kinh khủng.
-Má Hoa có kế hoạch gì mới chưa?
Tao đặt ly súp xuống.
-Chắc là sắp rồi. Ê Quỳnh! Quỳnh biết cách phá trấn yểm Nguyền Rủa Học Thuật không?
-Phá trấn á? Để làm gì? Quỳnh nghĩ là không nên...Những con quỷ trong trường thoát ra hết, sẽ gây ra đại họa đó!
-Nhưng chúng ta chẳng còn cách nào cả...
Quỳnh thở dài...
-Quỳnh chỉ đọc sơ sơ về thuật ấy. Nghi thức phá ấn thế nào, không được đề cập rõ ràng. Người ta từng nói, đừng nên giao ước với quỷ, bọn chúng chẳng đáng tin...
-Chời ơi! Chời ơi! Hai má nói chuyện nghe ghê quá. Làm như phim vậy đó. Í hí hí.
-Mày không tin à?
-Tất nhiên. Chừng nào thấy tui mới tin.
Tao nhìn những tia nắng chiều cam cam, hàng cây già đổ bóng xuống sân trường. Lòng tao chứa đầy tâm sự. Có lẽ không nên nói ra quá nhiều thứ cho mọi người, khi mình vẫn chưa rõ ràng. Nếu hai người bạn này không giúp, có thể, tao sẽ hành động một mình...
…………………………
Tối hôm ấy, sau khi tắm xong. Tao ngồi vào bàn học. Lật từng trang sách của quyển Thuật Trừ Tà.
Đúng như tao nghĩ, quyển sách có nói về The academic sacrament.
Phần đầu, nó đề cập đến lịch sử của thuật. Khá giống với những gì Quỳnh đã kể. Phần sau, nó nói rất chi tiết về cách thiết lập thuật.
Và phần cuối, cũng chính là phần tao mong đợi nhất. Cách hủy bỏ thuật, hay cách phá trấn yểm.
-Nếu bạn tạo ra Nguyền Rủa Học Thuật. Bạn có thể dễ dàng ngưng nó. Hãy dùng máu của bạn, tưới lên “hộp nghi thức” ở phòng “thiết lập trung tâm” đặt tại tháp chuông.
Chà! Có khá nhiều thuật ngữ kỳ lạ, dịch ra tiếng Việt. Tao vẫn chẳng thể hiểu đó là gì. Nhưng không sao, hy vọng tao sẽ thấy được mấy thứ này ngoài đời, để áp dụng tốt những thuật mà sách hướng dẫn.
-Mặc khác. Nếu bạn không phải người đặt Nguyền Rủa Học Thuật. Mọi thứ sẽ trở nên rất khó khăn cho bạn. Nhớ rằng, chỉ nên phá ấn, khi đã giao ước với quỷ thành công, giao ước đó phải mang lại sự an toàn tuyệt đối.
-Đầu tiên, bạn cần có 5 người. Am hiểu khoa học, đủ sức để giải những câu đố. Nhóm trưởng, phải tường tận pháp thuật hoặc biết cách liên lạc với quỷ. Sau đó, hãy dùng “bùn nghĩa địa”(Đề cập ở trang 290). Vẽ lên tấm bia trên hộp nghi thức, theo hình ngôi sao năm cánh. Đặt 5 “ngọn nến trắng gọi hồn”(Đề cập ở trang 318) ở mỗi đỉnh của ngôi sao.
-Các bước chuẩn bị, gần như hoàn tất. Tiếp đến, 5 người ngồi vào 5 vị trí gần đỉnh ngôi sao. Nhóm trưởng, có nhiệm vụ đốt nến. Và đọc lệnh, mở lối vào kết giới trấn yểm. “Nhân danh phù thủy của phái Witch. Gió, Cây, Nước, Lửa và Đất. Độc dược, nguyền rủa, cái chết. Ta ra lệnh cho nghi thức tiến hành.”
-Sau thần chú. Linh hồn của 5 người tham gia phá trấn, sẽ chính thức thoát ra ngoài. Tiến vào “kết giới”, giải các câu đố đã được ấn định. Cần phải lưu ý, 5 người có thể tan hồn phách bất cứ lúc nào, nếu các bạn giải sai câu đố. Và khi những ngọn nến cháy hết, vẫn chưa giải xong tất cả. Chính 5 bạn, sẽ bị giam giữ vào Nguyền Rủa Học Thuật, thay thế những con quỷ...mãi mãi.
……………………………
Tao rùng mình, nguy hiểm. Thực sự việc phá trấn quá nguy hiểm. Dù giải được hay không được. Trúc Loan đều có thể thoát ra?
Tao ngồi suy nghĩ, nên thử hay không nhỉ? Sẽ khó khăn lắm đây, vì nếu muốn thực hiện, cần phải có sự giúp sức, đâu thể hành động một mình...liệu Quỳnh, Thiện, Tú dẹo hay ai đó nữa...có chịu giúp mình hay không...Ôi..thật mệt mỏi...
Tao chìm vào giấc ngủ lúc nào chẳng hay...
……………………………………
-Em chỉ mong...chị đừng gạt em...
Trúc Loan cầm nhành hoa trên tay. Tao có thể nghe tiếng cô ấy cười trong bóng tối.
-Năng lực phù thủy tỏa ra quanh em, rất mạnh. Chị thật lòng hay xảo trá. Em sẽ tự nhìn ra.
-Haizz...Tâm nguyện của em...Chỉ duy nhất một điều. Mang vụ án ra ánh sáng và rửa hận cho Nghi. Em không thể nhìn bọn Thanh Nhã, sống vui vẻ và hạnh phúc mỗi ngày, trên nỗi đau của người khác!
-Chị biết. Chị cũng chết vì lẽ ấy. Nên chị rất hiểu. Và chị cũng rất căm thù những kẻ như Thanh Nhã.
-Rồi...chị sẽ làm gì? Khi chị thoát ra ngoài? Nói em nghe được không?
Trúc Loan đứng dậy, cô ấy từ từ bước ra xa.
-Giao ước và hiện thực là hai con đường khác nhau. Em tin chị, thì chúng ta cùng giao ước. Dìm xác những kẻ hại Văn Nghi xuống địa ngục. Còn em không tin, thì nhìn nỗi oan của Nghi, dần mờ theo tháng năm.
-Em...em...Em có một thỉnh cầu...
-?
-Nếu, giải thuật thất bại..Chị hãy cứu những người bạn em ra cùng chị. Để em một mình ở lại thế chỗ. Và...hãy giúp em trừng trị Thanh Nhã, chị nhé...
Trúc Loan xoay hẳn người lại...
-Tình bạn của em. Chị chưa bao giờ được thấy. Giá như, được làm bạn với em, làm bạn với một đứa ngu xuẩn.
-Em biết, mình ngu xuẩn. Chị có thể mắng em! Nhưng chị giúp em những điều đấy, có được không???
-Nó hơi ngoài khả năng của chị, cũng như “điều lệ” Nguyền Rủa Học Thuật. Nhưng, chị sẽ giúp em. Giao ước?
-Ưmmm...Hm...Được! Em giao ước với chị!
Lập tức. Trúc Loan đưa tay ra, chỉa về phía tao. Như muốn móc ngoéo.
Tao cũng đồng thuận, làm động tác theo như chị ấy.
Bỗng, bàn tay tao lạnh ngắt, có chút đau đớn khiến tao rụt lại.
Móng trên ngón út của tao lúc này, dần trở thành một màu đen xì...
-Gặp lại em, vào đêm trăng tà. Nơi tháp chuông....Đào Hoa..
………………………………
Vì lý do bận công việc và tình trạng mắt. Nên phần này hơi ngắn. Tuy vậy, phần này đã kết thúc đúng với nội dung của nó, để mở ra sự ly kỳ thực sự cho các tập sau. Mong đọc giả cảm thông, bình luận về nội dung và đừng chê ngắn dài. Cảm ơn độc giả 🌺